Cương thi này không phải là chủ nhân trong Triền miên, hắn vốn là một xác sống tàn bạo nhưng cũng là một chàng trai vụng dại khi bắt đầu có những nhịp đập của tình yêu. Viết nhân Valentine. Yêu mọi người (Lời tác giả)
Một đêm nọ, từng người từng người một trong Hạ gia trang đều bị giết một cách thê thảm. Họ là nạn nhân của đám "cương thi" (xác sống), thân xác kiệt quệ, không còn một giọt máu nào. Trong thế giới cương thi chỉ có sống và chết, chỉ có máu và no bụng, không có tình yêu cũng không có thương xót, mủi lòng. Hạ Tinh là người duy nhất trong Hạ gia sống sót. Không phải vì nàng đặc biệt hơn những người khác. Nàng được sống là bởi người đi theo xác sống đảm nhận việc hầu hạ hắn nay đã già nua, sắp đến ngày giã biệt cuộc đời này. Bà bà hay chảy tóc cho Hạ Tinh từ lúc nàng chỉ là một đứa trẻ 13 tuổi hoang mang và hoảng loạn. Đến lúc nàng 15 tuổi, sắp trở thành thiếu nữ, bà bà phải bỏ nàng đi...Điều duy nhất bà dặn lại là nàng phải cố mà sống, khi bà bà hầu hạ hắn, bà bà đã ngoài 50 tuổi nhưng phải làm "nô máu", còn nàng trẻ trung xinh đẹp, bà mong nàng có cơ hội thoát ra. Cơ hội duy nhất là "lấy lòng hắn, làm cho hắn cảm thấy nàng là cần thiết". Hạ Tinh chỉ muốn sống mà hắn thì chỉ cần máu, nàng phải làm gì? Chuyện tình cảm của một cương thi...không tình cảm và một cô thiếu nữ dựa vào tình cảm để được sống này đơn giản chỉ là một tình yêu, không triết lý cũng không có ý đồ gì khác đâu...
Chương 1: Vốn có tình, ma cũng có tình
Chủ đề – hay tên của tác phẩm [ Vốn có tính, ma cũng có tình ], “vốn” ở đây đâu phải là danh từ phải không ạ? Thế là có gì đó lủng củng khi 2 vế không song song cùng 1 cấu trúc để tạo hiệu ứng nhấn mạnh đó bạn.
“Bà hay chảy tóc”, bạn gõ nhầm rồi kìa.
Phần “Sơ Lược”, khi mình đọc, có phần khó hiểu và gây mẫu thuẫn nếu không đọc đi đọc lại hơn 2 lần. Phần gây khó hiểu ở 2 chi tiết “Nàng được sống là bởi người đi theo xác sống đảm nhận việc hầu hạ hắn nay đã già nua, sắp đến ngày giã biệt cuộc đời này.” và “Bà bà hay chải tóc cho Hạ Tinh từ lúc nàng chỉ là một đứa trẻ 13 tuổi hoang mang và hoảng loạn. Đến lúc nàng 15 tuổi, sắp trở thành thiếu nữ, Bà Bà phải bỏ nàng đi.” Mới đầu đọc, Bà Bà sẽ được mặc định là vú nuôi của Hạ Tinh ở Hạ gia trang trong 2 năm, sau lại mâu thuẫn mới chi tiết “nàng được sống…”. Sau mới nối chi tiết Bà Bà là người hầu hạ của cương thi trước, Hạ Tinh được tha chết 2 năm trước mới gặp Bà Bà. Thế là để chuẩn bị thay thế cho người hầu đã già, Hạ Tinh được tha sống những 2 năm trước đó. Đối với cương thi mà nói, giết người đâu chỉ 1 năm 1 lần hay 2 lần mà là liên tục, và 1 lần giết chắc chẳng khi nào dưới 2 người, thế sao lại có hành động “chuẩn bị trước” một cách kỳ quặc như thế? Có chút thiếu logic, không hợp tình hợp lý ở chi tiết này bạn ạ.
Câu chuyện cương thi và người, không biết đây có phải tiền đề cho tiểu thuyết “Warm Bodies” của Issac Marion mới xuât bản năm 2010 và làm phim năm 2013 hay ngược lại. Có mặt liên quan có mặt không, nhất là phong cách khác đặc trưng của cương thi Âu và Á. Có thể biến đổi theo văn hóa.
Chỉ là chút suy nghĩ khi đọc bài bạn post.
Cám ơn bạn. Cuối tuần tốt lành.
Một đêm nọ, từng người từng người một trong Hạ gia trang đều bị giết một cách thê thảm. Họ là nạn nhân của đám "cương thi" (xác sống), thân xác kiệt quệ, không còn một giọt máu nào. Trong thế giới cương thi chỉ có sống và chết, chỉ có máu và no bụng, không có tình yêu cũng không có thương xót, mủi lòng. Hạ Tinh là người duy nhất trong Hạ gia sống sót. Không phải vì nàng đặc biệt hơn những người khác. Nàng được sống là bởi người đi theo xác sống đảm nhận việc hầu hạ hắn nay đã già nua, sắp đến ngày giã biệt cuộc đời này. Bà bà hay chảy tóc cho Hạ Tinh từ lúc nàng chỉ là một đứa trẻ 13 tuổi hoang mang và hoảng loạn. Đến lúc nàng 15 tuổi, sắp trở thành thiếu nữ, bà bà phải bỏ nàng đi...Điều duy nhất bà dặn lại là nàng phải cố mà sống, khi bà bà hầu hạ hắn, bà bà đã ngoài 50 tuổi nhưng phải làm "nô máu", còn nàng trẻ trung xinh đẹp, bà mong nàng có cơ hội thoát ra. Cơ hội duy nhất là "lấy lòng hắn, làm cho hắn cảm thấy nàng là cần thiết". Hạ Tinh chỉ muốn sống mà hắn thì chỉ cần máu, nàng phải làm gì? Chuyện tình cảm của một cương thi...không tình cảm và một cô thiếu nữ dựa vào tình cảm để được sống này đơn giản chỉ là một tình yêu, không triết lý cũng không có ý đồ gì khác đâu...
Chương 1: Vốn có tình, ma cũng có tình
Chủ đề – hay tên của tác phẩm [ Vốn có tính, ma cũng có tình ], “vốn” ở đây đâu phải là danh từ phải không ạ? Thế là có gì đó lủng củng khi 2 vế không song song cùng 1 cấu trúc để tạo hiệu ứng nhấn mạnh đó bạn.
“Bà hay chảy tóc”, bạn gõ nhầm rồi kìa.
Phần “Sơ Lược”, khi mình đọc, có phần khó hiểu và gây mẫu thuẫn nếu không đọc đi đọc lại hơn 2 lần. Phần gây khó hiểu ở 2 chi tiết “Nàng được sống là bởi người đi theo xác sống đảm nhận việc hầu hạ hắn nay đã già nua, sắp đến ngày giã biệt cuộc đời này.” và “Bà bà hay chải tóc cho Hạ Tinh từ lúc nàng chỉ là một đứa trẻ 13 tuổi hoang mang và hoảng loạn. Đến lúc nàng 15 tuổi, sắp trở thành thiếu nữ, Bà Bà phải bỏ nàng đi.” Mới đầu đọc, Bà Bà sẽ được mặc định là vú nuôi của Hạ Tinh ở Hạ gia trang trong 2 năm, sau lại mâu thuẫn mới chi tiết “nàng được sống…”. Sau mới nối chi tiết Bà Bà là người hầu hạ của cương thi trước, Hạ Tinh được tha chết 2 năm trước mới gặp Bà Bà. Thế là để chuẩn bị thay thế cho người hầu đã già, Hạ Tinh được tha sống những 2 năm trước đó. Đối với cương thi mà nói, giết người đâu chỉ 1 năm 1 lần hay 2 lần mà là liên tục, và 1 lần giết chắc chẳng khi nào dưới 2 người, thế sao lại có hành động “chuẩn bị trước” một cách kỳ quặc như thế? Có chút thiếu logic, không hợp tình hợp lý ở chi tiết này bạn ạ.
Câu chuyện cương thi và người, không biết đây có phải tiền đề cho tiểu thuyết “Warm Bodies” của Issac Marion mới xuât bản năm 2010 và làm phim năm 2013 hay ngược lại. Có mặt liên quan có mặt không, nhất là phong cách khác đặc trưng của cương thi Âu và Á. Có thể biến đổi theo văn hóa.
Chỉ là chút suy nghĩ khi đọc bài bạn post.
Cám ơn bạn. Cuối tuần tốt lành.